Câu chuyện thành ngữ: 滥竽充数 - Dây máu ăn phần
Vào thời Chiến Quốc, Tề Tuyên Vương rất thích nghe người thổi sáo, đặc biệt là khi nhiều người cùng hòa tấu. Vì thế, ông thường gọi 300 nhạc công giỏi thổi sáo đến biểu diễn cho mình thưởng thức.
Có một người tên Nam Quách tiên sinh, vốn chẳng biết thổi sáo, nhưng nghe nói về sở thích của Tề Tuyên Vương, liền tìm cách trà trộn vào đội nhạc 300 người. Mỗi lần biểu diễn, Nam Quách cầm sáo, giả vờ say mê, má phồng lên xẹp xuống, trông chẳng khác gì những người đang thổi sáo chăm chỉ. Nhờ vậy, ông ta trà trộn trong đội nhạc mà không ai phát hiện ra mình không biết thổi.
Sau này, Tề Tuyên Vương qua đời, con trai là Tề Mẫn Vương lên ngôi. Tề Mẫn Vương cũng thích nghe thổi sáo, nhưng khác cha, ông muốn nghe từng nhạc công độc tấu. Nghe tin này, Nam Quách tiên sinh hoảng sợ, biết rằng nếu phải thổi một mình, ông sẽ lộ tẩy. Thế là, ông đành lén lút bỏ trốn.
Ý nghĩa: Câu chuyện “Nam Quách tiên sinh” mỉa mai những kẻ không có tài năng thực sự mà trà trộn lọt giữa đám đông để đóng vai chuyên gia. Đồng thời, nó khuyên chúng ta rằng chỉ có năng lực thật mới giúp ta vững vàng trong xã hội; dựa vào giả dối thì không thể bền lâu.